ngải hổ, bạch hổ là loại cây có thể vận chuyển tài lộc rất tốt. Trồng hai bụi bạch hổ trước nhà không chỉ xua tà khí, khử gió độc, đuổi vong lạc, mà còn có thể chiêu tài. Chỉ cần hàng đêm đốt nhang đọc chú cầu tài, lập tức hôm sau sẽ có tài khí vãng lai.
Bài 3 : Ngải Hổ-Công năng và giai thọai
Ở phần trước tôi có kể về việc các vị phương sĩ biểu diễn huyền công. Họ cho khán giả thử dao bén bằng cách chặt mấy khúc mía đứt ngọt xớt như cắt tàu hủ. Sau đó, để cho khán giả cầm dao ấy đâm chém vào tay, lưng, bụng của mình. Những vết chém chỉ để lại các nếp hằn màu đỏ trên da… Về sau, tôi được biết những vị ấy dùng ngải hổ để luyện phép gồng.
Có hai cách luyện phổ biến:
1- Ngậm củ ngải vào miệng, đọc chú hội tổ.
Nhưng, người luyện ngải bậc cao thường chọn cách thứ ba: Ngải và người hợp nhất. Thầy luyện thành rồi thì ăn luôn cả củ ngải. Ngải thường trực ở trong người, người cũng chính là ngải. Công lực tăng lên gấp bội phần so với hai cách đầu.
Nhưng vạn vật đều có mặt trái của nó. Nếu một ngày nào đó ngải sư phạm phảI đồ khắc kị, hậu quả sẽ kinh khủng hơn những người không nuốt ngải.
Trước nay, nhắc đến cầu tài, ngườI ta thường nghĩa đến các loại ngải nàng. Nhưng trong họ
ngải hổ, bạch hổ là loại cây có thể vận chuyển tài lộc rất tốt. Trồng hai bụi bạch hổ trước nhà không chỉ xua tà khí, khử gió độc, đuổi vong lạc, mà còn có thể chiêu tài. Chỉ cần hàng đêm đốt nhang đọc chú cầu tài, lập tức hôm sau sẽ có tài khí vãng lai.
ngải hổ, bạch hổ là loại cây có thể vận chuyển tài lộc rất tốt. Trồng hai bụi bạch hổ trước nhà không chỉ xua tà khí, khử gió độc, đuổi vong lạc, mà còn có thể chiêu tài. Chỉ cần hàng đêm đốt nhang đọc chú cầu tài, lập tức hôm sau sẽ có tài khí vãng lai.
Cũng cần nói rõ, tài khí của con ngườI đa phần là do vận số và kiếp nghiệp. Ngải vận chuyển tài lộc cũng trong một giới hạn nào đó, ngải không thể thay đổi khí vận của con người. Đừng quá mê tín vào ngải để rồi thất vọng vì không thoả mãn.
Ngải hổ còn nhiều công dụng khác. Người đàn ông tinh dương suy yếu do thể trạng bạc nhược (không phảI do dâm dục quá độ), dùng củ ngải hổ đã luyện thành hoà rượu mà uống kèm vớI bài chú vận chuyển. Sức mạnh của ngải là cơ hội để người bệnh phục hồi nguyên dương của mình.
Tuy nhiên, ngải chỉ có tác dụng làm đòn bẩy cho khúc dạo đầu. Muốn cường thân bền bỉ, bản thân người bệnh phải có pháp môn tu tập riêng. Đáng tiếc, người ta thường trễ nãi biếng lười, thói quen dựa dẫm vào thế giới vật chất hoặc sức mạnh tâm linh chính là mối hoạ tiềm ẩn trong cuộc sống chúng ta.
Ngoài ra, trong họ ngảIicòn có một loại đặc biệt gọi là ngải trầm. Tên gọi của nó được đặt theo công năng diệu dụng khi người ta ngậm củ ngải để vào núi tìm trầm. Loại này tôi cũng chỉ nghe thầy kể lại chứ chưa từng biết qua. Vả lại, ngày xưa bản thân tôi rất ghét ngải nghệ cho nên cũng không chú tâm tìm hiểu cho lắm. Thầy tôi kể rằng, người ta thường đi rừng tìm kiếm trầm hương và kỳ nam. Ở những nơi ma thiêng nước độc có khi mấy tháng trời lặn lội ở vùng rừng sâu núi thẳm, mà không tìm được cây trầm. Lúc ấy, không có lương thực nào cung cấp nổi. Người ta phải dùng đến loại ngải này để hỗ trợ. Tôi xin trích dẫn 2 đoạn viết về loại ngải trầm của huynh Thanh Pali và nhà văn Thanh Tịnh để mọi người rộng đường tham khảo.
+ Ngải nghệ ghê gớm như vậy , kẻ yếu ý chí mà luyện ngải tà độc , dể bị nó khống chế ,trở thành ác quỷ ban ngày giửa dương gian ,như ngậm ngải tìm trầm trong rừng sâu mấy tháng trời , không bị lam sơn chướng khí mà chết , không đói , không lạnh , mà trầm thì chưa thấy , lạc mất đường về . Nếu ai lờ mờ mò được về đứng trước cửa nhà , thì vợ lấy chổi chà quet cứt gà , khệnh lên óc o mấy cái , người đó liền ói củ ngải ra ,ngả vật ngất xỉu vì ngải không còn cho sức chịu đựng , liền đem gừng vắt cho uống , lần hồi bình phục . Còn kẻ xấu số vì lạc quá sâu ,phải nuốt luôn củ ngải lúc ngủ ,liền quên hết chuyện cũ ,sống vật vờ trong rừng , bắt thú xé ăn sống xít . Mà trong người rất nóng ,ban ngày vô khe kẹt nằm tránh mặt trời , đêm về ngó mặt trăng hít hà thu khí âm cho đở nóng . Riết râu tóc mọc dài như bộ lông thú ,hú vang lên trong những đêm hè oi bức ,người ta gọi đó là Xà niên ! (Thanh Pali)
+ Muốn tránh tai họa, người đi tìm trầm phải ngậm ngải. Theo lắm người kể chuyện, ngải là một thứ củ cây do người Mọi ở Trường Sơn luyện rất công phu. Họ hấp củ cây ngải trong lò mật ong một tháng, để giữa dòng suối chảy một trăm ngày. Ðoạn phải đặt trong tay đủ năm người chết, và đeo trước ngực năm bà già trong đời giữ vẹn tiết trinh. Vẫn chưa hết. Xong phải nhét vào trong cái giò heo để lừa cho hổ ăn. Nghĩa là nếu may thì ngải sẽ nằm trong bụng hổ. Ðoạn phải bẫy cho được con hổ ấy, rồi giết ngay và lấy ngải ra.
Ngải lúc ấy là một cái bùa thiêng có sức mạnh huyền bí. Ai ngậm nó mà đi vào rừng thì không ăn không uống cũng sống được. Và thú dữ dù đi sát bên cạnh cũng không thấy mình được. Nhưng hạn trong ba tháng mười ngày phải trở về nhà nhả ngải ra. Nếu không thì người ấy sẽ mọc lông, trổ vuốt, thêm nanh và hóa ra hổ thật...(Thanh Tịnh - "Ngậm ngải tìm trầm")
Trong các loài ngải hổ, khalamao (hắc hổ) là loại ghê gớm nhất. Có một số bạn trẻ liên lạc với tôi và cho biết đang trồng loại ngải này để chiêu tài. Tài đâu không thấy, tôi chỉ thấy phiền phức nhiều hơn mà thôi.
Vì sao vậy? Công năng chủ yếu của hắc hổ là sát phạt. Cho nên, trong lúc trị tà, loại ngải này đóng vai trò chủ chốt.
Công năng thứ hai của ngải hắc hổ còn lớn hơn nhiều. MỗI khi thử nghề nhau, các thầy thường mượn hắc hổ xuất chiêu. Chỉ cần qua được cửa ải khalamao, người thầy được thử mới có chỗ đứng trong huyền môn linh giới.
Chuyện thử ngải như thế nào, bản thân tôi không rành lắm. Nhưng nếu có biết, tôi cũng không can đảm trình bày. Thế gian muôn màu muôn vẻ, một bạn trẻ ham vui nào đó lấy ra thử lửa với bạm mình, nhỡ có chuyện gì đó xảy ra, người viết phải nhận lấy hậu quả đầu tiên.
Ông dượng của tôi (anh rể của bà nội) là ngườI tu luyện ở núi Tà Lơn cùng hai huynh đệ khác. Sau ba năm tu tập, mấy anh em đều lạy thầy trở về. Trước khi chia tay, ai nấy đều hỏi thầy chút ít về hậu vận. Thầy gieo quẻ: Ông dượng tôi sẽ làm bạn với trâu, đại sư huynh của ông bạo phát bạo tàn, chỉ có người tam sư đệ nối nghiệp thầy với cuộc đời êm đềm bình ổn.
Lời tiên đoán của thầy đã thành sự thật. Sau khi lấy vợ, phép tắc của ông dượng tôi dần dần mất hiệu nghiệm. Chẳng bao lâu, ông đi chăn trâu mướn cho người khác kiếm sống đến già. Tam sư đệ của ông mở tiệm thuốc gần chợ, cuộc sống bình ổn. Vị này, thuở nhỏ nội tôi có dẫn đến khoán sưng hàm một lần nên tôi còn nhớ rất rõ.
Riêng đại sư huynh...
Vừa xuống núi chẳng bao lâu thì ông đã trở thành cao thủ nổi tiếng trong giới ngải nghệ. Tiếng đồn về ông vang khắp nơi. Nghe ai làm thầy ông đều đến thử ngải. Nhiều thầy nghe ông giỏi cũng khăn gói tìm đến đọ sức. Cho đến ngày giỗ gia tiên của ông, có hai thầy từ Đồng Nai và Đồng Tháp đến gặp… Sau khi cơm nước đãi đằng, ba ông ngồi thử ngải với nhau. Mỗi người rót một ly nước trắng đưa cho nhau uống…
Kết quả, ông thầy ở Đồng Nai trào máu miệng. Ông thầy ở Đồng Tháp tàn phế dở điên dở dại. Còn đại sư huynh của ông dượng tôi thì … chết 2 ngày sau đó.
Câu chuyện này tôi nghe ông dượng kể hơn 27 năm về trước. Lúc đó tôi mới bước vào cửa huyền môn được vài năm. Nhưng nó in sâu mãi trong tâm trí tôi như một bài học về luyện ngải…
***
Tháng rồI tôi có công việc đi về Hậu Giang, đi ngang qua huyện Cái Răng thấy ngườI ta trồng ngảI hổ trước nhà nhiều vô kể. Có những bụI hổ lùn trổ hoa xum xuê thấy bắt thèm. Chỉ tiếc một điều không thể dừng xe xuống chụp mấy tấm hình làm tư liệu. Bà con ở dướI đây trồng ngảI tự nhiên như trồng cà trồng mướp. Chù yếu họ dùng để làm thuốc và giữ nhà. Nhà ở quê đi cả trăm mét mớI có một căn, ngườI nhà lắm khi ra ruộng đến xẩm tốI mớI về nhóm bếp làm cơm. Gia sản của họ để mặc trong căn nhà trống đó. Gặp thờI buổI trộm đạo hoành hành, dẫu có nuôi chó giữ nhà mà mình đi vắng cũng bằng không. Cho nên, dùng ngảI giữ nhà xem như là một liệu pháp tinh thần ổn định nhất. Nửa đêm đau bụng trúng gió, chạy ra trước đào vài củ ngảI đánh gió thay gừng, đập dập củ ngảI pha chút nước sôi cho uống cũng nhanh chóng giảI trừ tật bệnh. Từ đó, cây ngảI gắn bó luôn vớI ngườI dân quê như vị rau cây thuốc.
Vậy mà đọc trên các diễn đàn, tôi thấy nhiều bạn trẻ không hiểu biết gì về ngảI, nghe ngườI ta đồn thổI cũng vào diễn đàn ăn nói lung tung khiến cho ngườI không biết hoang mang sợ hãi, kẻ hiểu chuyện bấm bụng cườI thầm.
Khá khen thay cho thùng rỗng kêu to, không hề biết ma nhưng tả ma số dzách!!!
Biết tôi có viết loạt bài về ngảI, sư huynh tôi cũng nhiệt tình góp ý thêm. Để tôi mở rộng kiến văn, ông rủ tôi cùng ông tác pháp bán nhà cho một người quen. Đến nhà ngườI ta mớI biết, khi việc vào đến tay mình chủ nhà đã bị thầy bà vơ vét đến gần khánh kiệt. Nhà đã nghèo cần bán gấp để trả nợ ngân hàng, chủ nhà đăng quảng cáo nhiều lần. Nhưng khách khứa đến xem một lần rồI biến mất tăm. Túng quá, bà chủ nhờ đến thầy bà làm phép. Thầy không cần biết chủ nhà giàu nghèo ra sao đã hét giá 300$. Đã vậy, sau khi bán được nhà phảI hậu tạ thầy 3% tổng số tiền bán được.
Chủ nhà cũng gật đầu liều…
Vậy là nhà chưa bán, chủ nhà đã phảI cúng thầy 300$ tiền lễ tổ. Nhiều tháng trôi qua, nhà vẫn không bán được, giấy ngân hàng thúc nợ liên tục, gọI điện cho thầy thì thầy không bắt máy. May nhờ một ngườI bà con chỉ chỗ đến nhờ cậy sư huynh tôi…
… Đến nơi xem kỹ huynh đệ tôi biết ngay là căn nhà bị ếm từ mấy đờI chủ trước. Sau khi cúng Thổ địa, sư huynh tôi móc ở chân tường ra một đống bùa Lỗ Ban Sát đã ẩm mốc… Tôi làm phép tẩy tịnh rồI phép vận chuyển, sư huynh tôi lo chuyện cúng đất cúng nhà, cúng chư vị binh gia.
Nhưng, có một điều tôi cần kể ở đây là binh gia huynh ấy chỉ gửI ngoài đầu ngõ, còn trước cửa và bốn góc nhà lạI dùng ngảI để chiêu tài. Thủ sẵn mấy củ ngảI bạch hổ trong tay, Minh Tịnh vừa đi vòng quanh nhà vừa đọc chú gọI ngải. Xong, huynh nhai nát củ ngảI hổ phun đủ bốn góc và trước cửa…
Bây giờ tôi mớI biết dụng ý sư huynh tôi khi rủ tôi cùng đi theo. Cây ngảI hổ cũng có binh ngảI đi theo. Công năng diệu dụng của hổ đến bây giờ tôi mớI rõ là hỗ trợ làm phép bán nhà…
Khi tôi gõ những dòng này thì căn nhà đã được bán xong. Huynh đệ tôi nhận được hai phong bao, mỗI phong bao 360 ngàn đồng, cộng lạI là 720 ngàn, vừa đúng vớI con số địa. Tôi đưa hết cho Minh Tịnh vì xét thấy mình không nên dính dáng vào chuyện ngày xưa nhiều quá. Số tiền ấy được Minh Tịnh chia làm ba phần đều nhau: một phần mua nhang đèn bánh trái, giấy vàng, son tàu, châu sa, thần sa; một phần đem giúp đỡ những ngườI khốn khó; còn lạI 240 ngàn mua mấy thùng mì chay, dầu ăn, và … trả tiền chầu cà phê cho cả hai huynh đệ chúng tôi.
Như vậy, trong mấy bài ngắn gọn ở trên, tôi đã giớI thiệu khái quát phần nào về các công năng của loạI ngảI hổ. Còn nhiều công năng khác nhưng vì kiến văn hạn hẹp và có những điều tế nhị không tiện trình bày sợ các bạn nhỏ và ngườI đờI nghĩ lệch lạc không hay nên tôi tạm dừng phần khái quát về ngảI hổ ở đây.
Những bài sau, tôi sẽ trích đăng các loạI hổ đã sưu tầm được cùng vớI công năng cụ thể về dược lý và huyền pháp.
Tác giả : TADN
0 comments:
Post a Comment