VÕ BÙA (Thần Quyền)
Lúc còn trẻ, con trai đa số thích học võ,
gần nhà có võ đường Hàn Lâm, dạy thái cực đạo, xích tới nữa có võ đường Lý Huỳnh Yến là lò của Lý Huỳnh,
vô hẻm thì có thiếu lâm bát quái quyền lò con, còn ra chợ lớn thì lò võ tàu, võ
ta vô số..., nhiều tới nổi đêm nào cũng thách đấu ở sân tỉnh vỏ Q5 tới tới u
đầu sức trán... Lúc còn trẻ con trai ai cũng hào khí, 1 ,2 miếng lận lưng, chiều chiều
đứng dợt để lấy le con gái, ai thì không biết chớ mình lúc đó là vậy.
Lúc còn trẻ con trai hay tò mò tọc mạch, cái gì đã nghe thì muốn biết,
biết rồi muốn thử, thôi thì võ tay, võ ta, võ tàu... rồi tới võ Bùa...
Lúc tìm sinh kế ngoài đời, tình cờ có quen một anh thương binh nặng ký,
thấy giữa ngực anh có vết hỏm lớn cở nắm tay, hỏi thì anh nói:
- Hồi
đó nhậu vô hứng chí căng đài với Mỷ đen ở đường Trần Quang Khải, bị nó tặng cho
kỷ niệm trước khi về xứ, kể cũng lạ, gãy xương hủm vào mà không chết, mình liền
ghẹo ảnh:
- Anh cũng có nghề Bình Định, sao không trả
miếng lại cho nó làm kỷ niệm?
-Trời, nhờ thần quyền đỡ
lưng mà anh mới còn tới giờ đó em.
-Là võ Bùa đó, không cần đánh bao cát, hay
là luyện đinh tấn chảo mã gì hết, mà đã ra tay thì võ công tự phát, khỏi cần
suy nghĩ lôi thôi.
-Ủa, sao ngon vậy mà anh thê thảm?
-Em ạ, tại anh có lỗi, trái với lời thề, đâu
có tự vệ mà đi thách đấu, mới ra nông nổi này.
Vừa nói anh vừa để tay lên ngực chỗ hủm, mình thấy
lưng bàn tay ấy có nhiều vết xâm màu xanh chàm, không giống chữ
ta mà cũng chẳng ra chữ tàu, hỏi thì
anh nói đó là chữ Bùa, Bùa này bốn chữ
gọi là Tầm-Puôn, vô tay phép nảy ra đòn mạnh X2, đòn kế X3,... cứ vậy mỗi quả
có thể ngàn cân...? mình lần đầu mới nghe đã quá mê, liền năn nỉ anh truyền cho
mình võ Bùa.
-Ý đâu được, phải có thầy truyền đạo, mà anh
chỉ học sơ, biết đường đâu mà truyền cho em.
-Vậy thì để em vô chùa hay nhà thờ xin được
truyền đạo rồi anh dạy em hén.
-Đồ khùng, ai mà vô đó hỏi, hỏi rồi có nước
người ta đem mày vô nhà thương Biên Hoà luôn đó.
Mà cái tật lì của mình cuối cùng anh phải sợ luôn:
-Thôi thì vỏ không dạy được anh chỉ mày cái
Tầm-Puôn này, có khùng rán chịu nghe, đừng kiếm anh mà cắn.
-Kính cầu đức tổ Bili -no thô ngăn-ê hê săn
qua păn lăn, gia hộ đệ tử.
- Em cứ luyện cho điều mỗi
tối đủ 36 đêm, lấy lưỡi vẽ bùa bóng niệm chú, thổi vô lòng
bàn tay, mỗi tối lúc 19 giờ, lâu chừng 20 phút, đừng có bỏ ngày nào nghe.
-Rồi luyện xong sao em biết nó thành.
-Thì em kiếm cây Chuối nào lớn, vái xin tổ
rồi niệm chú tung đòn, biết liền chớ gì.
-Chớ xài với người hổng được sao anh?
-Được chớ, mà được như anh vậy nè. Vừa nói
anh vừa chỉ vô cái lỗ phế binh của ảnh.
-Thôi thôi mấy cái lỗ
của em là đủ xài tới già rồi, không cần thêm bất kỳ cái lỗ nào nữa đâu. Mà
còn chử 2,3,4 chừng nào chỉ em?
-Thằng này tham lam quá, lúc đó thành tài
rồi mày thử tao chắc chết quá, thôi tao trốn mày luôn, lúc đó qua Tà lơn tìm
ông Thầy tao mà học tiếp.
Mà quả là trốn thiệt luôn, từ lúc đó cho gõ dòng chữ này Thanh không nghe, không thấy, không biết gì về ông
nữa,... duyên chỉ có bấy nhiêu..., mà không dễ bẻ lái cả
cuộc đời mình.
Tội cho cây chuối, không tội tình thù oán chi mà phải ăn đòn, một tuần
sau khi ăn Tầm-Puôn, nó chết vàng hết lá, người ta đốn nó, hy vọng là sẽ nhảy cây con, nhưng chẳng bao giờ còn thấy một chút mầm nào
lên trong cả năm trời, kể cũng lạ thiệt.
Rồi một ngày kia, Võ
thần đả tới tìm mình trong một vụ tào lao. Số là vì giành bãi
trống đá banh mà sanh chuyện đụng độ. Bên Thanh thì có 2 tên Karate, 1 tên
Vovinamvà 3 tên vô…loại, bên kia cũng có 3 em chắc là có nghề bước ra. Mà kìa,
lạ quá vỏ gì sao chưa đánh mà đã múa tùm lum, vờn gió, kéo giò, gầm gừ trợn
mắt, chỉ còn tròng trắng, làm sao thấy đường mà đánh? Cả 3 điều đồng một bộ.
Mình liền xáp vô dùng đòn chiến lược 1, xoè tay trái chém cổ, tay phải đồng thời thoi thẳng xuống ba sườn đối thủ (phải nói là chiêu này rất ăn tiền, đỡ cái trên dính liền cái dưới, với kết thúc là một cú đá chẻ
cạnh bàn vào giữa mặt đối thủ), mà nó không thèm mở mắt ngó, chỉ duổi bung hai
tay ra là hoá giải hai đòn đi chệch hướng rồi, y như nó
biết trước đòn mình vậy.
-Ủa, vậy thì chơi luôn, đánh theo phản xạ sẵn có, lúc đó búa xua, cũng không biết
mình ăn mấy đòn,thua mấy đòn… Đánh kiểu đó mới chút xíu mà đả thở rồi.
Tàn chiến cuộc với những mặt méo, đầu u từ
hai phía, kết quả là hoà, thoả thuận là
từ nay ai ra trước thì… phải đá với bên ra sau, vì đâu có đội nào đủ 11 mạng.
Đánh trước,biết sau,nhờ vậy mà quen, thì ra
họ học Ngủ Hổ Thần Quyền, lúc ra trận chỉ niệm chú, tự động quyền xuất, thân
phó cho…. trời, ý về trên…mây, đánh không cần lo thắng bại, con mắt lúc đó có
cũng như không, nhấm mở thây kệ, thật là khác dị so với các môn vỏ ở vỏ đường.
Và mấy chỗ nào mình trúng đòn của họ lát nữa điều hiện dấu
bầm ba chấm chụm lại, bất kể trúng đòn chi nào của họ.
Vậy là lân la tìm hỏi chỗ
học, lại bị từ chối phũ phàng, không bạn nào chịu chỉ chỗ học, chắc họ sợ mình tới phá thầy họ, hay là sợ mình học
được Bạch Hổ Quyền rồi sẽ đánh thắng… Hắc Hổ Quyền của họ chắc?
Và rồi cũng vì tham cả lố, mà lại vác thân
đi học Võ Tân Khánh Bà Trà. Ông thầy là một ông chủ tiệm se nhang, kiêm người
làm, kiêm bán nhang luôn, lại có lúc là ông thầy thuốc Nam, thuốc Bắc, kiêm
thầy Địa lý.
Ổng bán nhang cho bất kỳ ai, kẻ thiện người
ác có tiền cứ bán, không phân biệt. Và ổng cũng dạy võ cái kiểu đó, em nào có
đủ 36 tiền cứ vô học, đi ăn cướp hay đi tu về tiền lý lịch ổng chả cần quan tâm.
Cứ bán Võ với cái Tâm vô tư như Bán Nhang vậy. Ai có 36 tiền cứ vô học…
Ngay buổi tối đầu tiên, vừa vác mặt vô, đã
thấy nhiều sư Huynh la hét “như mấy Thằng bó” vì thầy lấy cây mây quất túi bụi
vào lưng, vào giò. Tự dưng mình thấy ớn lạnh muốn rút dù luôn… Tiền đã trao,
cháo chưa múc mà sao thấy toàn cù lẳng, chả lẻ bỏ cả tháng lương để ăn cái của
nầy sao???
Mà ông thần bất dung…. Run? Bổng lúc đó ổng
ngó ngay mình:
- Ê thằng này có nghề sẵn, muốn vô thử hả,
lại tao biểu.
Mình vừa bước tới vừa lo cung kính cái cây
roi trong tay ổng.
Ổng ồ cười.
- Không có sao đâu, vô lễ tổ đi, rồi tao cho
cái bùa Tứ Tung Ngũ Hoành, không có bỏ mạng bất tử đâu mà sợ.
Theo ổng vô bàn thờ tổ thì ổng thấp năm cây nhang, trên ấy là đức Phật
và năm ông Ngũ Công Vương Phật, ổng quay lại nạt:
-Quỳ xuống.
Một tay đè vai mình còn tay kia nắm ấn Tý vẽ Bùa hoạ
bóng trên đầu mình, lúc ấy nghe ổng đọc như sau:
Về sau mới được biết có từ đó phép này luôn ở trên đầu mình:
-Tứ Tung Ngũ Hoành, Ngô Vương Xuất Hành, Võ
Vương Vệ Đao, Vưu Mang Tỵ Binh, Đạo Tặc Bất Khởi, Hổ Lang Bất Xâm, Thái Thượng
Lão Quân, Cấp Y Như Nguyện.
Từ
đó không dám chun tùm lum nữa.
-A, kìa
một sư huynh vừa ra quyền, vừa ra miệng bằng thứ tiếng lạ, từa tựa tiếng Miên pha tiếng Tàu, hai mắt nhấm nghiền, tay
chân vùn vụt, những đường võ kỳ lạ, thân pháp liêu xiu, quyền chuyển giữa các
bàn ghế, đồ vật, mà không hề có chút va chạm nào.
Thanh chợt bừng tỉnh:
Đúng đây là Võ Bùa, mình tới đúng ổ rồi.
-…….THƯA THẦY, em muốn học cái võ của anh
đó.
-Gì nữa mậy? sáng qua mầy đòi học võ Tân
Khánh mà.
-Dạ, cái võ đó có phải là võ Tân Khánh hôn
Thầy?
-Đâu có, nó là Lục Thần Quyền mà, bộ mầy từ
nhỏ tới lớn chưa nghe tới võ Thần hay sao?
-Dạ là vậy thôi hay còn sao nữa thầy?
-Ê thằng L với thằng T đứng dậy đi Hổ, Tề
cho nó coi đi.
Và hai sư huynh bay từ bộ ván xuống, chân chưa chạm đất, thần đã giáng
lâm, kẻ vờn như cọp, người hốt tợ hầu, xương cốt chuyển nghe răng rắc, đỏ mặt
tía tai, hùng hổ hậm hực, dậm đất thình thình, lúc đó Thanh mê quá trời liền
hỏi Thầy:
-Đánh đẹp quá thầy ơi, chắc là học mấy năm
rồi hả thầy?
-Mấy cái con khỉ khô, mới có mấy bữa thì mầy
vô đó.
Như để biểu diễn, ổng liền lấy cây roi mây hồi nảy
phóng vèo vào huynh đi Tề quyền, cây nầy bự cỡ cây mía tây, dài gần hai thước,
nó mà dộng trúng vô cái mỏ thì có nước ăn trầu không xỉa thuốc, Ấy vậy mà đang say múa huynh ta vẫn thọt chân lên
bắt gậy ngon ơ như có mủ mít dính ở lòng bàn chân vậy, rồi co gối chuyển gậy
vào hai tay thủ trước ngực như Bái Tổ, kế đó ra roi liên tục, xé gió rợn người,
trừ huynh đang cùng đi Hổ quyền, ai nấy kể cả Thầy đều đồng thời lui mấy bước,
lúc ấy Thanh nghĩ thầm “Thầy cũng teo” huống chi mình, như để trả lời cho suy
nghĩ của Thanh, lúc đó Thầy Tư Nhang bổng vọt người ra giữa Hổ và Tề với một
thân pháp kỳ ảo, thân chưa chạm đất mà vẫn lạng lách người giữa hư không, rồi
vung hai tay cùng lúc vỗ vào huyệt Đại chuỳ của hai huynh,
miệng hô:
-TUSA… là hai vị lảo đảo rồi dừng ngay lại,
lúc nãy hùng hồn bao nhiêu thì giờ đây y như hai trái chuối già mắt mưa, nước
mắt, nước mũi nhiễu tùm lum, run run
sụm bà chè một nước.
Thầy liền hai tay xốc nách hai đệ tử dìu lên bộ ván nằm nghỉ mà không
quên dặn dò:
-Tụi bay có nằm thì đừng làm dơ, lát nữa chị
Tư (Bà xã ổng) mà về bả cự tao nhức xương luôn đó…. (trời, Thầy mình với Tổ thì
kính, với vợ thì nể, vẹn cả đôi đường, không học ổng thì còn học ai đây?)
Rồi ổng ngó Thanh:
-Sao? Mầy muốn học võ nào?
-Dạ, võ Thần đi.
-Vậy đưa thêm 36 tiền để tao làm dây Kà tha
cho (Thôi tiêu tui rồi, võ Tân Khánh chưa học miếng nào, bây giờ thêm cái vụ võ
thần này chắc nhịn cơm luôn quá, không biết có cái bùa nào trị đói hôn đây???)
Như để trấn an ổng nói luôn:
-Thằng nào ở đây cũng học hai thứ, võ công
là để đánh đấm, đấu đài, còn võ Thần là để hộ cơn nguy cấp, tuỳ
ý mầy thôi….
Mà khỏi phải nói, chắc các huynh biết cái tật tò mò của thanh niên rồi.
Vào nhập môn hồi đó, Thầy dậy:
-Phật dậy: Không giết, không dối, không
cướp, không dâm, không say.\
-Tổ dậy: Không phản, không ỷ, không kiêu,
không phụ…. Là chín điều người thọ võ Thần phải giữ.
- Thưa Thầy, nếu không dâm, sao Thầy lấy vợ.
-Ngu quá, là đừng lấy vợ bạn, đừng chèo bồ
của bạn, đừng đi chơi động, đó là tà dâm, có dâm thì dâm với vợ, với bồ mình,
đó là chánh dâm, đạo này tu theo quốc vương THUỶ TỔ, còn có
chánh dâm, còn Phật dạy bỏ dâm là tu Xuất Thế, mầy có muốn cử luôn là tuỳ ý mầy, tao đâu có ép.
-Dạ… em…( chẳng dè một câu trù của ổng hồi đó mà nay đả
thành thiệt, cho nên trước bàn Tổ chớ nói, nghỉ vẫn vơ…)
Thầy lại tiếp:
-Lậy bàn thờ chín lạy để giữ lời thề, có
lòng thì lạy Thầy ba lạy, Thầy không ép…. Dòng phái này xuất từ Thất Sơn… hội
các phép xiêm, miên, leo, lục, chà, hời, lỗ bang… không có phân biệt, do bảy vị
chân nhơn sáng lập…. Nhánh này là của chơn nhơn bá hành ngũ độc…hộ độ…
Kế đó là uống hai lá bùa vô quyền, một lá dài, một lá vuông, lớn cỡ nhãn
bao nhang, cuốn lại chiêu nước uống, không được để đụng răng….
Bốn ông chư vị Thất Sơn. Ê hêthắc ca sắc ha đá, tăng
răn put sế ní(5)
Nuốt bùa rồi Thầy hoạ bông vô người ở các chỗ trán-no thăm hăn vai một bili, vai hai nôtho ngăn, ngực nu
sê, lưng nha bên, chỏ a sa lam, gối săn khê, bàn chân a dum a đơ.
Thầy cầm nhang đi vòng quanh mình theo chiều kim đồng hồ, vừa đọc: y ôp
ai se kru kra no manh se dinh rach mọc chiu min mơ đam sap sap ná kru ơi( bài
này trục luôn bùa ngải ma tà cầu hồn)
Phần mình chỉ việc đứng thẳng, nhắm mắt, hai tay bung quyền vòng lên
trán, thở mạnh niệm chú: BUP THÁ… đừng để hở một chút nào như xâu chuỗi vậy. Lúc thầy
thổi khói nhang thì có mùi lạ lắm, như không pơhải là nhang, mà sau này tới
mình làm y như ổng, quả là cũng có mùi y như vậy….
Lúc cầu quyền về, hồn như bay, phách như lạc, có một lực gì chui vào xương sống, thấy mạnh vô cùng, mạch máu căng lên chạy rần rần, rồi một sự căm giận từ
đâu đổ tới, chân tay tự cử động, miệng thốt ra âm ngữ kỳ lạ, thân tự đổ nhào
xuống đất, vừa lăn lộn vừa xuất quyền tung cước ngược lên, tai mơ hồ nghe tiếng
xí xào của các sư huynh hoà với tiếng Thầy:
-Trời lâu lắm rồi ông Lèo về đi Xà quyền,
tụi bay ơi.
Rồi mình mê đi, lúc tỉnh vì thầy lấy nước cúng trên bàn thờ rải vào mặt,
cười nói:
-Tốt xác quá….
Các sư huynh thì nói:
-Có ông đi xà quyền thôi, chớ tụi tui chỉ đi
Lục, đi Hổ à… là đủ bầm dập rồi…
Mà quả thiệt, lúc ngồi dậy mình mới thấy ê ẩm toàn thân như vừa chạy 800
thước, từ đầu gối lên tới cùi chỏ bàn tay, đều chảy máu và bầm hết trọi.
Thầy Tư liền an ủi, cho uống bùa này mau lấy lại sức:
- hê mê brây cô ma zăn măc măc (hình)-----
Lại dặn rằng:
-Nuốt vô đem tới bụng thôi, đừng đem xuống
quá đà, giỏi thì giỏi, mà có ngày Tám nóng Mười Hai lạnh đó(tẩu hoả). Lại chỉ thêm:
Luyện đủ ba sau ngày đêm với Mặt Trời và Mặt Trăng, sau đó xuất ra như
vầy để giúp đỡ nè: (hình)….. thì cũng kêu ông Đó thôi, có
điều Nam 7 Nử 9 vòng nghe…., chuyện nhỏ chỉ xài 5 vòng là đủ. Từ nay đã vô
Quyền rồi thì vị ấy sẽ hộ sát con ngày đêm không rời, đừng ăn thịt chó, mèo,
trâu, rùa, nhức là rắn… kêu các vị rắn thần linh như vậy
nè: ….(5 câu)-vị thuốc có nhau thai người đừng dùng mà mang tội, hành tỏi phi
chính rồi mới được ăn, khỉ là người mắc đoạ, đừng ăn thịt
nó…., uống bùa vẽ Châu sa mà ăn Cá Chép thì kỵ, bị nổi mẩn,làm ung sải cả
người… đừng ăn rau dấp cá, angùy, lá chỉ thiên, trừ Tà nó không sợ, Chư vị
không vui…. Ngày mùng 1,4,8,10,14,15,18,24, ăn chay thì chư Tổ xá tội, mấy ngày
đó uống các bùa Tổ này thì công lực trừ tà tăng lên…..(hình)….
Trời ơi khó quá thầy, vậy thì có nước phải
ăn chay luôn quá.
-Ờ,ăn chay được thì sạch xác, dễ tịnh tâm, mấy vị thần quyền khác muốn về cũng dễ …đó là chư vị:….(hình)
- Lục Quyền: so hi kia lục sap sap-êhê ê hí
mắc mắc.
- Hổ Quyền: mủ ra chi, bô ra ia, muc tà
thúc, ha bray, tà on, tà chon…. Tà ba!
- Hầu Quyền: êhê ná ba nặc, na nô na pât da
pá, ná mô pât da pá.
- Khá mà lượng sức mình với mấy ổng, vì sức
lực ấy với gân cốt mình, không chịu nổi lâu…. Đả vậy Thầy còn dạy thêm:
- Ở nhà cha mẹ có la thì phải im, chớ cự
cải, trọng cha mẹ người ta như Cha Mẹ mình vậy… mới là đại nhẫn anh hùng, chớ hễ có chút chuyện là xăn tay áo thì có ngày Tổ bỏ Thầy ngơ… có
nước về nhị tỳ quảng đông ăn cháo lú (âm binh rất thích ăn mùi cháo nóng)
Rồi thời gian trôi qua, thời cuộc thay đổi, đời sống khó khăn hơn trước,
các Huynh đệ không còn căn đài nữa,
đóng tiền học cho Thầy một tháng mà học tới ba tháng, mạnh ai nấy về nhà xúc
gạo mang tới nhà Thầy, đem tới một lon mà ở đó ăn tới ba bữa, có ông Thầy phải
kêu trời:
-Trương Tiên dạy đạo phải đóng năm thúng,
còn tụi bay mỗi thằng có năm lon mà ăn riết thiếu điều tao muốn xuống ruộng
luôn….
Rồi lại có thêm trò mới vào, Thầy lo cơm áo, để mặc tình các sư huynh
truyền dạy, có lúc ổng ngó có một chút rồi lắc đầu than:
-Thần Quyền mà tụi bay đánh riết thành Ma
Quyền rồi, đánh gì mà như cuốc đất vậy? Bây giờ tao cũng không còn biết ông nào
về nữa? Có sư huynh nói:
-Chắc ông này mới, Thầy ơi?
Rồi các huynh giỏi cũng ra đi tìm sinh kế
bằng cách…, bóc vảng, nhập nha, gác động… vì vậy có kẻ đem tiền về cho Thầy
đồng thời cũng đem “của quý” về thầy chữa miết… mà cũng nhờ mấy ông “đại uý” đó mà mới học được bài thuốc hay của Thầy, lúc đầu ổng còn
giấu nghề, về sau quá ớn mấy của nợ đó nên chỉ phứt bài thuốc ra cho các vị kia
tự xử… là một cục đường chảy, dầu hôi, vôi ăn
trầu, hoà lại rồi hơ khói ngọn đèn dầu, đem sức chỗ “đó”, kế hái lá gòn non vo lại
nuốt sống… liên tục mỗi ngày, khá là hay, không thì di căn.
Mà Thần Quyền cũng không giúp được cho những sư huynh phạm giới, nên
cuối cùng kẻ phải vào tù, người vùi dưới mộ, lớp thành thương binh…
-Phần
Thầy vì thượng đài ngày trước nhiều nên xuống sức, nản thế đời, xoay ra tu
Phật…. để Thần Quyền lại cho những ai ái mộ và thường mời thỉnh chư vị tới…
- Các
Huynh có ai tin chuyện này hông?
- Xin
tặng câu chuyện này cho Thầy và các Chư vị
Thần Quyền.
***
Kính thưa chư Huynh, trong cuộc sống kinh tế ngày nay, nhà đất ở Việt
Nam chiếm một tầm quan trọng, lắm lúc sao nhà đất giấy tờ đầy đủ, vị trí không
tệ, giá cả hợp lý mà sao bán mãi không trôi, người cứ tới hỏi rồi hẹn, hẹn rồi
biến mất,… theo dị đoan là có vấn đề, tại ông chủ thổ không chịu, hay là tại
oan gia trái chủ, hay ông bà đời trước không cho, việc kỳ thì ta có nước lấy dị
đoan mà mở vậy…. hãy thực thi tại nơi muốn bán.
-Lặp một
bàn hương án nhỏ trong nhà đất muốn bán, vẽ hay in lại lá phù bên trái làm hai
lá, còn bên phải chỉ cần một lá thôi, giờ ngọ cúng 12 cây nhang, bông, trái, 1
lon cá lóc trui( nếu không có thì xài một bộ tam sên cũng tốt), 1 chung rượu
trắng, 1 dĩa gạo và muối hột, một ít giấy vàng bạc đại, bày hết lên bàn ,( kể
cả 3 lá phù), quay mặt ra cửa cầm 12 nhang, vái như sau:
- Nam mô
â nan đà, bồ đề tổ sư, ông chánh soái đại càn,ông phó soái đại càn, thành hoàng
bổn cảnh sở tại, long thần hộ pháp, đất
đai dương trạch, ông chủ thổ đời trước, đời sau, cửu huyền thất tổ tại vị, chư
vị hành khiển ngủ phương… xin về chứng lễ cho tôi
là….muốn…..bán….cho hanh thông mau lẹ, rồi tôi xin trả lễ
một buổi cơm chay, mặn cho quý vị (vái 3 lần).
-Cắm
nhang đó, kế bước ra ngoài trời đốt lá bùa dài (đốt cho kỳ hết, chớ để sót một
nút phù nào), rồi cầm dĩa gạo muối bước tới 12 bước, rải theo thứ tự - trước -
phải – trái –cuối cùng rải vô nhà đất muốn bán, đốt cho hết giấy vàng bạc, đồ
cúng ta chớ ăn một miếng nào, cũng đừng cho ai ăn, cứ để một chỗ
nào đó với nhang và các món cúng kia, Còn một lá bùa dài nữa thì để vô chỗ thắp nhang đâu đó trong nhà đất, còn lá vuông bên phải thì
bỏ túi áo để khi giao dịch nhà đất nói chuyện cho hanh thông (nếu muốn có thể
đọc chú: - hách hách đông dương, nhơn khẩu kiết xương, sắc lệnh cửu thiêng, vạn sự cát tường)
-Khi bán
được rồi ta nên trở lại cúng để tạ lễ 3 chén cơm chay, 3 chén cơm mặn, bông
trái, giấy vàng bạc, vái lại bài nguyện lúc đầu để tạ ơn và đốt luôn lá phù mà
mình đả để lại trong nhà đất – hoàn tất – chúc bạn thành
công.
0 comments:
Post a Comment