Những "Kỳ án" xuất phát từ lá bùa (1)

Kỳ án 1 : Thảm án làng "Vũ Đại" và lá bùa con rắn 
Tròn 30 năm trước (1982) ở “làng Vũ Đại ngày ấy” (nay là Đại Hoàng, xã Hòa Hậu, Lý Nhân, Hà Nam) diễn ra một kỳ án chưa từng có.

Giữa một trưa hè oi ả, người chồng Trần Văn Sửu nhẫn tâm cầm dao giết chết vợ cùng hai đứa con dứt ruột đẻ ra rồi điên lọan mổ bụng moi ruột mình tự vẫn ngay trước mặt lực lượng dân quân xã.

Lại có thanh niên tràn đầy sức sống chết lạc trong vườn dứa chưa đầy một mẫu chỉ vì ăn trộm đúng vườn dứa bị bỏ bùa.

Hàng chục “kỳ án” như thế rơi vào bế tắc và không còn lời giải đáp chỉ đến khi người nhà phát hiện ra trong túi áo của người chết có những lá bùa vẽ hình con rắn nhỏ hay người biết rõ câu chuyện vườn dứa bị bỏ bùa tiết lộ.

Kỳ 1: Bốn con vịt, bốn mạng người

Chập choạng tối, sau bao nhiêu lần năn nỉ, cụ Trần Thị Toản, xóm 15, Hòa Hậu, Lý Nhân, Hà Nam mới dẫn chúng tôi đến ngôi nhà của Trần Văn Sửu khi xưa. Bước qua nhưng con đường bê tông ngoằn nghèo đầy cỏ dại chúng tôi đến được một khu vườn âm u, kỳ dị. Lối vào ngôi nhà đã được bịt kín bằng những ngọn rào tre chỉ thấy ở quê. Để tiến vào ngôi nhà, anh em phải rẽ những vạt cây cỏ chuồn chuồn cao ngang bụng người. Dừng trước cửa nhà khoảng 5m, một đàn dơi hàng trăm con thấy động ùa ra trong đêm tối như mực.
Ngôi nhà của Trần Văn Sửu bỏ hoang 30 năm nay sau vụ thảm án bị nghi liên quan đến bùa yêu.



Những tiếng đếm trong đêm

“Tôi là người biết cậu ấy từ nhỏ. Hôm cậu ấy và nhiều người xuất ngũ về quê, tôi là người tổ chức chị em đi đón (bà Toản nguyên là người phụ trách công tác phụ nữ xã những năm 1980- PV). Từ nhỏ đến lớn, cậu ấy hiền lành chăm chỉ lắm. Rồi cậu ấy tự nhiên giết vợ con rồi tự tử thì không ai dám tin. Căn nhà này đã bỏ hoang từ khi cả gia đình cậu ấy chết” - Câu chuyện về kỳ án năm xưa được bà Toản kể lại ngay tại ngôi nhà khiến cả người dẫn đi lẫn chúng tôi rùng mình ớn lạnh…

Năm 1979, Trần Văn Sửu vốn là một lực điền, 25 tuổi tròn. Lấy vợ được hai con thì Sửu được lệnh tổng động viên lên biên giới phía Bắc, đóng quân tại Vị Xuyên, Hà Giang. Đẹp trai, ăn nói dễ nghe, lại học hết cấp hai nên Sửu được chuyển sang đơn vị tuyên huấn và dân vận. Sau những đêm bám chốt, Sửu được phép xuống các bản làng để vận động thêm lương thực và vận đồng bà con góp sức cho những tuyến dân công. Trong những lần xuống bản, Sửu gặp một cô gái Thái tròn đôi mươi đẹp như đóa hoa rừng. Dù có vợ con nhưng Sửu không thể thờ ơ với vẻ đẹp ấy của cô gái. Gia đình cô gái cũng quý chàng trai chịu khó lại là người của quân đội nên hay giữ lại ăn cơm.

Chuyện gì đến cũng đến, Sửu và cô gái Thái đến với nhau một cách tự nhiên. Không ăn hỏi, không cưới xin, gia đình cô gái vẫn để cho Sửu qua lại nhà như con rể của mình. Có ân hận, ăn năn với vợ con quê nhà nhưng Sửu cũng chẹp miệng cho qua: Hết chiến tranh sẽ dứt hẳn cô gái Thái để về với vợ con cho tròn nghĩa vợ chồng.

Tình ấm được hơn năm. Trong một trận đánh giữ chốt, Sửu bị thương được chuyển hẳn về làm công tác hậu cần và cho giải ngũ. Khi hành trang đã chuẩn bị sẵn tất cả, Sửu xuống từ biệt gia đình và cô gái Thái để về với quê. Đêm cuối cùng Sửu mới nói thật với người “già nhân ngãi, non vợ chồng” rằng đã có vợ, hai con. “Có thể mình sẽ không gặp nhau nữa”- Sửu nói. Cô gái khóc òa lên lao vào lòng Sửu đau đớn: “Thì anh chỉ cần lên với em là được”. Nhưng Sửu nói không thể vì như thế là quá có lỗi với người vợ ở quê.

Đang khóc, chợt cô gái Thái đứng phắt dậy, gạt nước mắt nói: “Anh đã cạn tình thì em chẳng có gì để nói. Một, hai, ba, bốn…”- Cô gái lẩm nhẩm đếm mà Sửu chẳng hiểu gì cả. Trong ánh sáng chập choạng, mặt cô gái hiện lên không còn trong trẻo nữa mà như phù thủy nanh ác. Tiếng đếm khiến Sửu rợn người. Cô gái vẫn tiếp lời: “Tiễn anh, nhà em làm 4 con vịt để đãi khách. Nếu anh còn nhớ đến em, lên với em thì thôi. Còn nếu không, sau này anh sẽ hối hận!”. Nói xong, cô gái lao vụt vào rừng trong đêm tối.

Kẻ giết người: Lá bùa hình con rắn?

Nghe xong, Sửu nghĩ cô gái giận quá nên nói lung tung cũng chẳng nghĩ ngợi gì thêm rồi dọn đồ vào chiếc balô mà chính cô gái Thái khâu giúp. Sáng mai, anh phải lên đường về quê với vợ. Trên đường trở về, Sửu có kể cho một người đồng ngũ nghe. Người đồng ngũ hơn Sửu 8 tuổi, cùng quê nhưng có đã ở huyện vùng cao Vị Xuyên, Hà Giang gần 10 năm. Nghe chuyện cô gái nói với Sửu, anh giật mình: “Cô gái người Thái nói thể? Thôi chết, biết làm thế nào bây giờ?”. Nghĩ người bạn đường lo cho cô gái, Sửu chỉ cười mà không kể gì thêm. Nào ngờ…



Đã 30 năm, nhưng vụ thảm án năm xưa liên quan đến bùa yêu vẫn ám ảnh người dân làng Vũ Đại.

“Về nhà sống với vợ, cậu Sửu vẫn giữ những tính cũ: Hiền lành, chịu khó, hay cười. Bẵng đi một năm sau, sau một trận ốm nhẹ, cậu ấy trở nên bẳn tính. Mắng vợ, chửi con suốt một ngày dài. Trưa hôm sau, tự nhiên ra quán mua rượu uống rồi lảm nhảm một mình, đôi mắt hằn lên những vằn đỏ. Đó là trưa ngày 21/8/1982”- Ông Trần Văn Giang, một người gần gũi với Trần Văn Sửu từ bé nhớ lại vụ thảm án năm xưa.

Về đến đầu ngõ, thấy vợ dóc mía ăn, đôi mắt vằn đỏ của Sửu như dại đi. Con dao từ tay vợ bị Sửu giằng lấy, đâm hai nhát vào bụng vợ. Đứa con nhỏ 4 tuổi cũng bị Sửu đâm một nhát. Hai mẹ con chết ngay. Chạy vào nhà, Sửu đi tìm đứa con lớn. Lúc này, cháu đang chơi bên hàng xóm nằm vòng tập đánh vần. Sửu ào sang, bế thốc con về rồi đâm chết luôn. Đến khi dân quân đến, Sửu đang nằm cạnh xác vợ con, từ từ cởi áo. Tiếng súng bắn chỉ thiên liên hồi không làm Sửu mảy may. Sửu đã tự rạch bụng mình, lần lấy ruột và cắt đứt. “Chỉ đến khi ấy, khuôn mặt dữ dằn của Sửu trong tích tắc trở nên hiền lành như xưa lại có vẻ thanh thản lắm” – ông Trần Văn Xuyên, hàng xóm của Sửu hiện là trưởng xóm 15, kể lại.

Trong đám tang cả nhà Sửu, người bạn đồng ngũ về cùng với Sửu cũng có mặt. Người bạn ấy chỉ lắc đầu thở dài. Theo lời ông trưởng thôn Trần Văn Xuyên, vụ thảm án diễn ra làm rung động toàn miền Bắc lúc bấy giờ. “Sau đó các cơ quan pháp y và điều tra vào cuộc nhưng không tìm được manh mối gì của vụ ván nên khép lại. Động cơ của Sửu giết vợ, con và tự sát lại càng mù mờ” – ông Xuyên nói.

Nhưng có một chi tiết khiến nhiều người làng Vũ đại đồn đoán: Sau đám tang 3 ngày, khi dọn dẹp đồ vật, người nhà Sửu phát hiện một cái túi nhỏ, khâu rất khéo dưới đáy balô của Sửu: Một lá bùa nhỏ bằng hai ngón tay có hình con rắn đang há miệng. “Tìm gặp hỏi lại người bạn cậu Sửu, người nhà mới biết được câu chuyện cậu Sửu với cô gái Thái kia. Người bạn ấy cũng nói Sửu đã phụ tình và bị đánh bùa. Bùa yêu hay gì đó. Cô gái đếm đến 4 cũng tương đương với 4 mạng người nhà cậu Sửu. Người nhà cậu Sửu mới tá hỏa lên nhưng muộn mất rồi” – bà Trần Thị Toản nói.

(Còn nữa)
Theo Đất Việt
Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

Tìm thêm