Kỳ 2: “Kỳ án” chết lạc trong vườn dứa
Vườn dứa bị yểm bùa
Năm 1999, nhiều bản làng ở huyện Cao Lộc, Lạng Sơn trong cơn khát cháy họng vì hạn hán kéo dài. UBND tỉnh Lạng Sơn và huyện Cao Lộc kiên quyết tìm cách đưa nước sạch về để cứu các bản làng. Dự án dẫn nước lên vùng cao được vạch ra. Một đội thi công đường ống dẫn nước sạch toàn là những trai trẻ dưới xuôi được điều lên làm nhiệm vụ.
“Lúc ấy bọn mình là một cánh thợ tư nhân được chủ thầu thuê lại. Anh em chủ yếu là người Phú Xuyên (Hà Tây cũ –NV) do mình lãnh đội. Trước khi đi, mẹ mình có bảo là lên trên ấy có nhiều người dân tộc. Đi xa phải giữ mình, cái kim sợi chỉ của người ta cũng không được tự ý lấy. Muốn cái gì phải xin, phải hỏi, họ có cho mới được động vào. Bà còn dặn rằng: bùa của người dân tộc linh lắm, nếu có chót làm gì không phải thì nên xin lỗi người ta ngay và thật tâm mới được. Nhưng lúc ấy, anh em thanh niên “ruột để ngoài da”. Bà nói mà chẳng đứa nào nghe lời cả” – anh Toàn nói.
Đội thi công của anh Toàn có hơn 20 chục anh em, hầu hết đều chưa vợ, cá tính nghịch ngợm lại chơi chung với nhau từ thuở nhỏ. Trong số đó có anh Nguyễn Viết Minh, gần nhà anh Toàn.
“Lên đến Cao Lộc, anh em hạ trại ngay chân núi. . Ăn uống anh em phải tự nấu lấy. Đường xa, núi dốc, gạo phải cõng bộ hàng chục km mới vào đến nơi. Thực phẩm còn đỡ nhưng rau xanh thì thiếu quá nên anh em phải ăn rau rừng nhiều bữa ai cũng xót ruột đành phải tìm cách kiếm rau. Bữa ấy, đi bộ 4km anh em mới tìm được một nhà dân để hỏi mua rau. Không có nhiều loại nhưng gia chủ người dân tộc Nùng cũng hiếu khách mà anh em lại làm việc giúp bà con dân bản nên ông quý lắm. Ông cho cả một tải rau với hơn chục quả dứa nhà ông trồng được. Trước khi về, ông chỉ cho cách đi tắt qua một vườn dứa và dặn : Không được lấy dù một quả. Vườn dứa của một thầy mo đã yểm bùa ác rồi. Vào chỉ có chết nhưng anh em chỉ cười mà không ai tin”- anh Tùng, bạn của anh Minh và anh Toàn kể lại.
Mẹ anh Minh, người chết lạc trong vườn dứa.
Cái chết bí ẩn
Đi qua vườn dứa của thầy mo nọ thấy bạt ngàn toàn quả to, vàng ươm, mấy thanh niên xuôi nhìn mà thèm chảy nước dãi. “Ông chủ cho hơn chục quả rồi nhưng nếu có thêm một ít để anh em nhâm nhi với rượu thì ngon quá. Thế nên thằng Minh “hiến kế” anh em vào trộm một tải về ăn dần. Vào đông sẽ bị lộ nên Minh xung phong vào đó lấy đầy tải rồi sẽ về sau. Nào ngờ lời dặn dò của ông chủ vườn rau anh em bỏ ngoài tai nên hậu quả đến thật đau lòng”- anh Tùng nói mà giọng hối hận.
Hai người về trước nấu cơm, anh Minh khẽ lách rào vào vườn dứa. Rút dao chém ngọn quả dứa đầu tiên, anh Minh nghe tiếng đếm: “Một!”. Tưởng có người đến, anh dáo dác nhìn xung quanh. Không có bóng ai. Minh rướn người chém thêm quả nữa. Lại có tiếng đếm : “Hai!”. Thất thần, anh quay đi quay lại nhìn ngó. Cũng chẳng có một bóng người. Lần này thì anh hoảng thật sự. Ngồi sụp xuống để định thần. Nào ngờ cả tiếng chỉ thấy nắng càng gắt, tất cả im phăng phắc chỉ có con bù nhìn rơm giữa vườn dứa mà chủ vườn để đó dọa chim là phất phơ. Vững tâm hơn, anh Minh chém dứa đủ một tải mới dừng lại mặc kệ số đếm cứ vang lên sau mỗi lần chém.
Hình vẽ trên một lá bùa yêu người Mường.
Nhưng đợi cơm mãi không thấy anh Minh về, đến 4h chiều, mấy người bạn anh mới tá hỏa “không khéo bị chủ vườn bắt rồi phạt vạ cũng nên” rồi đổ xô đi tìm. Ra đến vườn dứa, nhóm bạn hãi hùng: anh Minh ngã gục trên mặt đất tắt thở từ lúc nào. Nghe tin có người chết ở vườn dứa nhà thầy mo, ông chủ cho rau chạy ra xem thấy có tải dứa lăn lóc bên cạnh người chết, ông buông tiếng thở dài: “Tôi dặn các anh như thế nào rồi mà còn cả gan thế?”. Ông thầy mo có mặt ở đấy cũng tỏ vẻ khinh khỉnh “chết là đáng đời” càng làm nhiều người nghi ngờ.
Cái chết của anh Minh được khám nghiệm mà không rõ nguyên nhân. Có người nói anh cảm. Có người nói anh trúng gió độc nhưng pháp y kết luận không có biểu hiện của những nguyên nhân đó. Càng không có dấu hiệu ai ra tay sát hại anh Minh hay buộc tội ông thầy mo nên cho đưa thi thể anh về quên an táng. Sau đám tang của anh Minh, nhóm thợ không dám quay lại thi công nốt công trình dang dở. Chỉ có anh Toàn lặn lội lên làm lễ cầu siêu cho bạn trên Cao Lộc rồi quay lại hỏi cặn kẽ ông chủ vườn rau, người biết rõ nhất sự việc sau ông thầy mo có vườn dứa.
Vườn dứa ở Cao Lộc, Lạng Sơn, nơi anh Minh chết đói chết khát.
“Thứ bùa mà thầy mo bỏ là bùa ác có tên là “khẳm pen” thường bỏ để bảo vệ tài sản của người chủ. Con bù nhìn rơm như ma xó giữ lá bùa đó. Ai tham tâm sẽ bị làm cho điên loạn, thần trí mất tỉnh táo. Nhẹ thì thất thần sau 49 ngày. Nặng thì có thể chết luôn. Cũng tùy tài sản mà người bỏ bùa sẽ “định tội” cho người ăn cắp. Bạn cậu là chết lạc, chết khát giữa vườn dứa đã bị bỏ bùa”- anh Toàn kể lại lời ông chủ vườn rau.
(Còn nữa)